Chào mừng các bạn đến với Blog dành cho các cựu SV Khoa Luật - Đại Học Cần Thơ Khoá 31 (2005-2009)

Thứ Bảy, 3 tháng 4, 2010

Bằng Lăng Tím - CTV

Gởi cho... ngày xưa... những cảm nhận buồn vui của một thời... giờ chỉ còn là ký ức...!

MAI TA VỀ...

Mai ta về sao nước mắt rưng rưng
Gốc phượng đầu sân rơi từng chiếc lá
Những ngày ta sống ở đây đi qua vội vã
Thời sinh viên mới đó đã xa rồi...
Nhớ những ngày xưa ta cảm thấy bồi hồi
Thuở mới bước chân vào ngôi trường xa lạ
Ký túc xá nhỏ như bàn chân mà lắm đường nhiều ngã
Chổ ở trên lầu chẳng biết đường lên
Những đứa bạn cùng phòng chưa nhớ hết tên
Lúc ở nhà cùng san sẻ cho nhau nỗi niềm trống vắng
Rồi thời gian trôi theo năm tháng...
Trong chúng ta ai chẳng có đôi lần
Đêm mùa hạ giấc mơ nghiên về chốn củ.

Mai ta về sao mây chiều vần vũ
Hạt mưa rơi còn đọng lại giữa lưng chừng
Sân trường quen sao ta bước ngập ngừng
Bông súng nở bên hồ đẹp quá!
Mấy gốc xoài già, giàn hoa úa lá
Sắp chia xa sao thân thiết đến chao lòng
Giảng đường đêm ta vẫn hằng mong...
Người ấy đến ta cúi đầu nhìn trang vở
Câu định nghĩa chỉ mấy dòng học hoài không nhớ
Bởi thế mà khổ sở suốt mùa thi.

Mai ta về sao vướng vấp chân đi
Không phải lối ra bờ sông trải nhiều sỏi đá
Chỉ bởi hoa sứ trắng ven đường giương đôi mắt đợi
Nhưng người ra đi nào mấy lúc quay về
Ta lục tìm khắp nẻo đường quê
Trên những thân cây còn in vết võng
Giăng giữa mùa thi cử
Chân bước đi sao vẫn còn do dự
Có phải nơi này ta thường ngủ giấc trưa.

Mai ta về nhớ những ngày xưa
Bì bõm lội giữa sân trường ngập nước
Có những khi nước tràn vào lớp học
Xé vở làm thuyền ta thả nước trôi xuôi
Đời sinh viên đầy ắp những buồn vui
Mai trả hết cho đời ai chả bùi ngùi luyến tiếc
Ta nắm tay nhau nói lời từ biệt
Xa nhau rồi còn da diết nhớ thương nhau
Có thể ta sẽ trở lại trường vài ba năm sau
Ly nước mía quán xưa không còn ngọt ngào
Mà biến thành vị đắng
Ngoài ô xa chiều vắng những hôm nao
Bạn bè xưa giờ đi đâu về đâu?

Mai ta về mang kỷ niệm hằn sâu
Trong nỗi nhớ về một ngôi trường xa tít tắp
Ta bước vào đời giữa mưa tuôn gió dập
Mơ ước hôm nào như hòn ngọc vẫn tin khôi
Xin làm cánh én xuân cao liệng giữa khung trời
Dệt gấm hoa bằng đôi tay vững chãi
Để mái trường xưa một mình ta trở lại
Giữa ba biến đổi cuộc đời ta còn nhận ra nhau?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét