Hôm nay là 28 tháng 02 năm 2010, một thời gian chằng lấy gì là đặc biệt. Tuy vậy, đối với người làm công ăn lương như tôi, tháng 2 luôn có những sự thú vị khó diễn tả. Này nhé, Tết âm lịch thường rơi vào tháng 2 (chẳng hạn như năm nay), mà đã nói Tết âm lịch thì làm ít (nghĩ Tết) mà lại có tiền (thưởng Tết dù ít hay nhiều thì cũng có) và có nhiều điều thú vị của Tết nữa. Ngoài ra, tháng 2 còn là tháng có ít ngày nhất trong năm, thường chỉ có 28 ngày, lâu lâu (4 năm 1 lần) mới có 29 ngày. Mà cho dù nó có 29 ngày đi nữa thì cũng ít hơn mấy tháng 1, 3, 5, 7, 8, 10, 12 có đến 31 ngày, còn tháng 4, 6, 9, 11 thì cũng phải 30 ngày. Đồng lương thì vẫn vậy, tháng làm ít tất nhiên là sướng hơn tháng làm nhiều rồi. Vì vậy, chẳng phải ngẫu nhiên mà sếp tôi nói "Trong năm thích nhất là tháng hai".
Nhưng tháng 02/2010 này lại có một điều thú vị nữa, ít nhất là đối với bản thân tôi: tôi trở lại sống ở Cần Thơ, nối tiếp những ngày học đại học ở miền đất Tây Đô "gạo trắng nước trong" này.
Cần Thơ gạo trắng nước trong,
Ai đi đến đó, lòng không muốn về!
Hôm qua, thứ bảy 27/02/2010, là ngày làm bù cho mùng 6 Tết, cũng là ngày làm việc cuối cùng của tôi tại cơ quan. Tôi đã nộp đơn xin nghĩ hồi đầu tuần và hôm qua là ngày làm việc cuối cùng của tháng nên tôi đã được nghĩ như mong muốn. Thực sự tôi cũng hơi tiếc vì mọi người ở cơ quan rất tốt với tôi nhưng không còn cách nào khác. Tôi không thể chôn chặt cuộc đời của mình ở đó. Tôi phải đi để thực hiện mơ ước của mình. Và tôi đã trở lại Cần Thơ.
Về Cần Thơ, tôi sẽ từng bước, từng bước thực hiện kế hoạch đã vạch ra cho bản thân. Tôi không chắc mình sẽ thành công nhưng ít ra tôi cũng làm được những gì mình thích. Tôi nên, sẽ và phải cho mình một cơ hội.
Tôi vẫn đi hoài, tôi vẫn đi
Tưởng như chẳng có luyến lưu gì
Nửa đời phiêu bạt còn nặng nợ
Một kiếp phong trần, tôi vẫn đi!
Có lẽ, tôi nên dành một vài ngày "ăn chơi nhảy múa" để thưởng cho mình công sức 7 tháng lao động tích cực. Trước mắt, 14/3/2010 phải đi đám cưới của Thanh Thúy. Đây là một cơ hội gặp lại rất nhiều bạn bè không thể bỏ qua.(^.^)
Cần Thơ, 28/02/2010
CTV
Gởi cho... ngày xưa... những cảm nhận buồn vui của một thời... giờ chỉ còn là ký ức...!
Trả lờiXóaMAI TA VỀ...
Mai ta về sao nước mắt rưng rưng
Gốc phượng đầu sân rơi từng chiếc lá
Những ngày ta sống ở đây đi qua vội vã
Thời sinh viên mới đó đã xa rồi...
Nhớ những ngày xưa ta cảm thấy bồi hồi
Thuở mới bước chân vào ngôi trường xa lạ
Ký túc xá nhỏ như bàn chân mà lắm đường nhiều ngã
Chổ ở trên lầu chẳng biết đường lên
Những đứa bạn cùng phòng chưa nhớ hết tên
Lúc ở nhà cùng san sẻ cho nhau nỗi niềm trống vắng
Rồi thời gian trôi theo năm tháng...
Trong chúng ta ai chẳng có đôi lần
Đêm mùa hạ giấc mơ nghiên về chốn củ.
Mai ta về sao mây chiều vần vũ
Hạt mưa rơi còn đọng lại giữa lưng chừng
Sân trường quen sao ta bước ngập ngừng
Bông súng nở bên hồ đẹp quá!
Mấy gốc xoài già, giàn hoa úa lá
Sắp chia xa sao thân thiết đến chao lòng
Giảng đường đêm ta vẫn hằng mong...
Người ấy đến ta cúi đầu nhìn trang vở
Câu định nghĩa chỉ mấy dòng học hoài không nhớ
Bởi thế mà khổ sở suốt mùa thi.
Mai ta về sao vướng vấp chân đi
Không phải lối ra bờ sông trải nhiều sỏi đá
Chỉ bởi hoa sứ trắng ven đường giương đôi mắt đợi
Nhưng người ra đi nào mấy lúc quay về
Ta lục tìm khắp nẻo đường quê
Trên những thân cây còn in vết võng
Giăng giữa mùa thi cử
Chân bước đi sao vẫn còn do dự
Có phải nơi này ta thường ngủ giấc trưa.
Mai ta về nhớ những ngày xưa
Bì bõm lội giữa sân trường ngập nước
Có những khi nước tràn vào lớp học
Xé vở làm thuyền ta thả nước trôi xuôi
Đời sinh viên đầy ắp những buồn vui
Mai trả hết cho đời ai chả bùi ngùi luyến tiếc
Ta nắm tay nhau nói lời từ biệt
Xa nhau rồi còn da diết nhớ thương nhau
Có thể ta sẽ trở lại trường vài ba năm sau
Ly nước mía quán xưa không còn ngọt ngào
Mà biến thành vị đắng
Ngoài ô xa chiều vắng những hôm nao
Bạn bè xưa giờ đi đâu về đâu?
Mai ta về mang kỷ niệm hằn sâu
Trong nỗi nhớ về một ngôi trường xa tít tắp
Ta bước vào đời giữa mưa tuôn gió dập
Mơ ước hôm nào như hòn ngọc vẫn tin khôi
Xin làm cánh én xuân cao liệng giữa khung trời
Dệt gấm hoa bằng đôi tay vững chãi
Để mái trường xưa một mình ta trở lại
Giữa ba biến đổi cuộc đời ta còn nhận ra nhau?
kẻ ngoại đạo co tham gia dược không bạn
Trả lờiXóaSorry bạn nhe, rất mừng vì bạn đã đến với Blog của chúng tôi nhưng tôi phải nói với bạn điều này: Vì đây là Blog dùng vào việc liên lạc của các thành viên Khoa Luật K31 nên mình nghĩ nếu là người ngoài thì chẳng có lý do gì để tham gia và nếu bạn có tham gia đi nữa thì cũng chẳng để làm gì. Trường hợp bạn là thành viên của Luật K31 thì mặc nhiên bạn sẽ có quyền ấy. Xin cảm ơn.
Trả lờiXóa